TẠM BIỆT MỘT “CÂY CAO BÓNG CẢ” CỦA FV

Vừa được nhận xét là một người gay gắt trong vấn đề chuyên môn, đồng thời lại là một người trầm lặng trong đa số các sự kiện, ở ông có sự hòa quyện của nhiều cảm xúc kỳ lạ. Nhưng trong tất cả những chia sẻ từ các đồng nghiệp thân cận của bác sĩ Henri Maries – Phó Giám đốc Y khoa FV, nơi “vị lão làng” này luôn hiện hữu một vẻ uy nghi của sự uyên bác và một tính cách mãnh liệt xuất phát từ lòng ái mộ ngành y.

Đồng hành cùng FV từ những ngày đầu mở cửa bệnh viện, BS.Henri Maries vừa là một người bạn, vừa là một cố vấn rất được BS. Jean-Marcel Guillon tin tưởng. Sau hơn 45 năm cống hiến cho ngành y, trong đó có hơn 10 năm trực tiếp làm việc tại các vị trí quan trọng trong FV. Giờ đây ông quyết định sẽ dành nhiều thời gian hơn cho gia đình và cho bản thân.

Chuẩn mực bằng tính cầu toàn và sự quyết liệt

Sự nghiệp của BS. Henri tại FV đã để lại nhiều thành tựu cho bệnh viện, nhưng dấu ấn rõ nhất của ông có lẽ là tại Khoa Gây mê Hồi sức. Đến làm việc tại đây trong cương vị trưởng khoa đầu tiên, chắc chắn thời điểm đó Khoa vẫn chưa được thành hình. Nhưng trong nhiều năm sau, phong cách làm việc của ông, sự dung hòa với các đồng nghiệp Việt Nam, từng bước đã giúp hình thành “văn hóa FV” tại đây.

BS. Henri trong giai đoạn chuẩn bị cho cương vị mới tại Văn phong Y khoa

Một đồng nghiệp lâu năm, cũng là người kế nhiệm vị trí trưởng khoa của ông về sau, BS. Nguyễn Thị Lam Giang (Nguyên Trưởng khoa Gây mê Hồi sức) cho biết: “Ông là người đã đặt nền móng đầu tiên, cũng như mang đến một phong cách làm việc khác biệt cho khoa”. Cần mẫn, tỉ mỉ, luôn mong muốn đạt được sự cầu toàn trong từng việc dù là nhỏ nhất, đôi khi tạo ra cho ông hình ảnh khá khắc nghiệt, đặc biệt là trong thời gian ông còn trực tiếp tham gia điều trị.

Rất quyết liệt và nóng tính khi có điều gì không đúng với nguyên tắc điều trị của ông. Điều đó như một đặc sản ở ICU vậy”, anh Đỗ Chí Tâm (Điều dưỡng Trưởng ICU) chia sẻ. Ông có thể nổi đóa lên với một thay đổi so với hướng dẫn điều trị, lớn tiếng khi thuốc hay dụng cụ gây mê không được chuẩn bị đầy đủ,… Thoạt nghe có lẽ hoàn toàn khác lạ trong suy nghĩ của nhiều người về ông. Nhưng một phần nào đó, thì cách phản ứng này mang đến sự nhất quán cần thiết trong một tập thể y khoa.

Nhiều người nói đến cái tôi lớn và tính cách ít nhiều độc đoán của các bác sĩ. Điều đó cũng dễ hiểu, với lượng kiến thức họ buộc liên tục tiếp thu và đặc biệt là áp lực về trách nhiệm mà họ phải gánh chịu trong các quyết định của mình. Một quyết định có khi ảnh hưởng một cuộc đời. BS.Lam Giang nghĩ sự quyết đoán, đôi lúc căng thẳng của BS. Henri là một phong cách cá nhân và đâu đó, nó đã góp một bản lề cho FV để định hình nên văn hóa an toàn, luôn tập trung vào bệnh nhân. “Nhưng không phải lúc nào ông cũng đưa ra những quyết định hợp lý”, một khía cạnh khác được BS. Giang chia sẻ.

Tinh thần học hỏi và làm việc “không tuổi tác”

Tuy nhiên sau khi bình tâm, ông sẽ nghe những trình bày và thừa nhận các quyết định của chúng tôi, nếu nó chính xác và mang lợi ích tốt hơn cho bệnh nhân. Tôi rất quý ông ở điểm này”, BS. Lam Giang tiếp lời. Đó là thái độ cầu thị của một người biết lắng nghe và luôn mong muốn học hỏi điều tốt hơn. Nhiều người đã xác nhận sự ham học, ham đọc và tìm hiểu về y học hiện đại của BS. Henri. Điều này có lẽ cũng không phụ thuộc vào tuổi tác, khi nó vẫn còn là một hình ảnh quen thuộc của ông đến tận hôm nay.

BS. Đỗ Trọng Khanh (Giám đốc Y khoa) tỏ ra cực kỳ quý mến sự uyên bác về kiến thức, kinh nghiệm, cũng như phong cách làm việc của BS. Henri, anh ví ông như một “radar dự báo thời tiết y khoa” vậy. “Cứ mỗi khi ông (BS. Henri) để tâm vào việc gì, cứ như rằng trong tương lai nó sẽ là vấn đề lớn tôi cần chú ý. Ông luôn chọn việc khó hơn để làm, một phần san sẻ gánh nặng cho tôi, một phần giúp tôi có thêm thời gian học hỏi”, BS. Khanh chia sẻ. Đối với anh, BS.Henri là một đồng nghiệp đáng kính, anh xem ông như một người thầy, người cha và học được từ ông nhiều điều giá trị cho sự nghiệp của bản thân.

Cũng như nhiều bác sĩ khác tại FV, BS.Henri đã hoàn thành sứ mệnh chuyển giao thế hệ

Nhiều năm làm việc cùng ông trong vai trò thư ký, chị Lê Thị Kim Khánh (Trợ lý Giám đốc Y khoa) lại thấy nổi bật lên ở BS.Henri sự điềm đạm và niềm say mê công việc kỳ lạ. Hình ảnh lúc nào cũng mang ống nghe bên mình và sẵn sàng hỗ trợ đội ngũ điều trị, luôn dành nhiều thời gian để thăm khám cẩn thận cho mỗi bệnh nhân của ông,… là một điều thân quen đối với chị Khánh. “Trước đây cũng vậy, sau này làm việc tại Văn phòng Y khoa vẫn thế, bác vẫn luôn giữ thói quen thăm hỏi bệnh nhân mỗi ngày”, chị Khánh nói thêm.

Chị Kim Khánh nói BS.Henri rất kiên nhẫn khi giải thích các thắc mắc của mọi người

Nhiều nỗi nhớ quanh đây

Dù ngày này có thể đoán trước, bản thân tôi ở cương vị hiện nay cũng đã có các kế hoạch chuẩn bị, tuy nhiên vẫn không thể phủ nhận được chút hụt hẫng trong lòng. Tôi nghĩ mình sẽ rất nhớ BS. Henri”, BS.Khanh chia sẻ. Trong hơn 4 năm làm cộng sự với nhau, anh nói rằng không biết nhờ hiểu ý hay do may mắn, mà cả hai chưa từng xảy ra một sự trái ý hay mâu thuẫn nào. Sự ăn ý trong công việc, tạo nên một “cặp bài trùng một già một trẻ” trong các cuộc hội chẩn, chắc hẵn hình ảnh đó sẽ còn ấn tượng với nhiều bác sĩ FV, cả về sau này.

Đối với những cá nhân đã làm việc tại FV trên 10 năm, đặc biệt là 20 năm, có lẽ đều hiểu được vai trò và đóng góp của các nhân sự người Pháp trong việc hình thành nên văn hóa FV ngày hôm nay. Mỗi một cuộc chia tay, đều tạo ra một khoảng trống. Nhưng phần di sản họ để lại thông qua những năm tháng miệt mài hoàn thành trách nhiệm, thông qua những cộng sự lâu năm và cùng họ thấu hiểu FV, những cuộc chia tay như vậy sẽ là điểm đầu cho một chặng đường tươi mới, mạnh mẽ hơn.

“Một bóng cả”, BS.Lam Giang dùng hình ảnh này để nói về BS.Henri. Những ngày còn thấy cái dáng cao nghều nhanh nhẹn của những năm về trước, đến những khi bước thong dong, chậm rãi của hiện tại, đều sẽ không còn nữa. “Giống như một bóng mát lớn đã rời đi vậy. Chắc chắn sẽ để lại rất nhiều khoảng lặng trong lòng nhiều người, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp diễn và chúng ta phải chấp nhận”, BS. Lam Giang có chút bùi ngùi trong giọng nói.

Trong hôm chia tay FV, BS.Henri vẫn không quên gửi gắm tâm niệm cả sự nghiệp của mình cho các bác sĩ đồng nghiệp, “hãy chăm sóc bệnh nhân như ông bà, như chính con cái của các bạn vậy”. Tất nhiên với sự chỉnh chu, luôn luôn là vậy, với tất cả bối rối của thời khắc “gác ống nghe xuống”, ông nói mình sẽ nhớ mọi người tại FV rất nhiều.

Chiều nay, vẫn như những buổi chiều quen thuộc, BS.Henri Maries ngồi ngoài sân vườn để trao đổi với những đồng nghiệp lâu năm của mình. Phía bên kia, tấm vách ngăn đã che đi khu nhà công vụ (Housing) ông đã dùng trong nhiều năm. Sau vài năm nữa, cũng sẽ có một tòa nhà đẹp che đi khu nhà cũ, có lẽ ông không hiện diện tại FV từ đây cho đến ngày đó. Nhưng ông hài lòng vì những năm tháng của mình tại FV, cũng đã giúp dựng xây một tầm nhìn mới.